57 tuổi, tôi tái giá với mối tình đầu: Đêm động ph//òng, vừa c///ởi á///o vợ, tôi bỗng g//iật mì//nh, đ//au x//ót khi nhìn thấy…

by Admin

57 tuổi, tôi tái giá với mối tình đầu: Đêm động ph//òng, vừa c///ởi á///o vợ, tôi bỗng g//iật mì//nh, đ//au x//ót khi nhìn thấy…

Tôi tên Minh, năm nay 57 tuổi. Vợ đầu của tôi m//ất cách đây 8 năm vì bệ//nh nặng. Suốt ngần ấy năm, tôi sống lủi thủi một mình. Con cái đều lập gia đình, mỗi tháng ghé qua đưa tiền, mua thuốc, rồi lại vội vã rời đi.

Tôi không tr//ách các con. Chúng nó bận, tôi hiểu. Nhưng có những tối mưa gió, nằm nghe tiếng mưa rơi trên mái tôn, tôi thấy mình nhỏ bé và cô độc kh//ủng kh//iếp.

Năm ngoái, tôi lên Facebook, vô tình tìm được Liên – mối tình đầu thời cấp ba. Hồi đó tôi thích Liên lắm. Tóc cô dài ngang lưng, mắt đen láy, cười rạng rỡ. Nhưng khi tôi còn đang lo thi đại học thì gia đình cô gả về miền Nam cho một người đàn ông hơn cô 10 tuổi.
Chúng tôi m/ất liên lạc từ đó. Bốn mươi năm sau gặp lại, cô đã là g/óa ph/ụ, chồng qua đời được 5 năm, sống cùng con trai út nhưng nó làm ăn xa, ít về.
Ban đầu, chúng tôi chỉ nhắn tin hỏi thăm. Rồi gọi điện. Rồi hẹn cà phê. Rồi chẳng hiểu sao, cứ cách vài ngày, tôi lại chạy xe qua thăm cô, mang theo ít trái cây, hộp bánh, và vài món thuốc bổ xương khớp.

Một lần, tôi nói đùa:

– Hay là… hai đứa già này cưới nhau cho đỡ cô đơn?

Không ngờ, mắt cô đỏ hoe. Tôi luống cuống giải thích thì cô bật cười, gật đầu nhẹ.

Thế là, 57 tuổi, tôi tái giá với mối tình đầu.

Ngày cưới, tôi mặc áo dài gấm màu nâu sẫm, cô mặc áo dài lụa trắng, tóc vấn đơn giản, cài một chiếc kẹp ngọc trai nhỏ xíu. Bạn bè, hàng xóm đến chúc mừng đông đủ. Ai cũng bảo: “Trông cô chú như hồi trẻ lại.”

Tôi cũng thấy mình trẻ thật. Tối đó, chúng tôi dọn dẹp xong mâm cỗ thì đã gần 10 giờ. Tôi pha sẵn cho cô ly sữa nóng, rồi khệ nệ đóng cửa, tắt đèn ngoài hiên.

Đêm t/ân hô//n – cái đêm mà suốt tuổi già tôi cứ nghĩ sẽ không bao giờ có nữa – cuối cùng cũng tới.

Khi tôi vừa c//ởi á///o cô, tôi gi/ật mình th/ảng th/ốt…

…trên làn da héo gầy của cô, ngay dưới xương vai trái, là một vết sẹo dài, ngoằn ngoèo như vết dao đã liền da từ lâu. Tôi sững người. Bàn tay đang run run chạm khẽ thì cô bỗng nắm lấy cổ tay tôi, khẽ nói:

– “Đừng… đừng nhìn, Minh à.”

Giọng cô run, nghẹn như có gì chặn nơi cổ.

Tôi lặng im, nhìn vào đôi mắt ấy – đôi mắt từng trong veo như nắng tháng Ba, giờ mờ đục bởi bao năm chịu đựng.

– “Liên, vết sẹo này là sao?” – tôi hỏi khẽ.

Cô quay mặt đi, hơi thở dồn dập. Rồi, sau một khoảng lặng dài, cô nói, giọng nhỏ như gió thoảng:

– “Năm ấy… khi em vừa sinh con trai đầu, chồng em say rượu. Ông ấy ghen, bảo đứa bé không phải con mình. Ông ta… cầm dao dọa giết. Em chỉ biết ôm con, rồi… vết sẹo này để lại từ đêm đó.”

Căn phòng đột nhiên như đặc quánh. Tôi thấy tim mình nghẹn lại, nóng ran nơi sống mũi. Cô cố mỉm cười, nước mắt lại rơi:

– “Sau này ông ấy mất, em tưởng sẽ quên được. Nhưng cứ mỗi lần có người chạm vào, em lại nhớ lại cảnh ấy… Em sợ… sợ bị thương, sợ bị làm tổn thương lần nữa.”

Tôi ngồi im thật lâu, rồi nhẹ nhàng khoác lại tấm áo cho cô, kéo chăn lên, khẽ nói:

– “Thôi, mình ngủ đi. Em không cần phải sợ nữa. Ở tuổi này, anh không cần gì ngoài việc thấy em bình yên.”

Cô bật khóc. Tiếng khóc không ồn ào, mà run rẩy, nghẹn ngào như trút hết những năm tháng tủi hờn.

Tôi ôm cô vào lòng, để mặc cho nước mắt cô thấm ướt vai áo mình.

Đêm tân hôn ấy, chúng tôi không chạm vào nhau – chỉ nằm yên, nghe tiếng gió thổi qua khung cửa cũ, nghe tim mình đập chậm mà ấm lạ kỳ.

Sáng hôm sau, khi ánh nắng đầu tiên chiếu vào phòng, cô mở mắt, nhìn tôi khẽ cười:

– “Cảm ơn anh. Lâu rồi em mới thấy được ngủ ngon như vậy.”

Tôi vuốt mái tóc điểm bạc của cô, khẽ đáp:

– “Từ nay, nếu ai làm em đau, người đó sẽ là anh – nhưng chỉ là đau vì… anh thương em quá nhiều.”

Cô bật cười, đôi mắt ánh lên thứ dịu dàng mà suốt bốn mươi năm qua tôi vẫn nhớ mãi.

Hóa ra, tình yêu thật sự không nằm ở tuổi trẻ hay đam mê, mà ở chỗ — khi cả hai đã đi qua nửa đời giông bão, vẫn có thể nắm tay nhau bình yên mà không sợ tổn thương nữa.

You may also like

Leave a Comment

Vui lòng cho phép quảng cáo xuất hiện

Có vẻ như bạn đang dùng một trình chặn quảng cáo. Quảng cáo giúp chúng tôi chi trả chi phí vận hành trang web của mình.